Sếp nữ chiều lòng cậu nhân viên trẻ chưa mất trinh. Nhìn xem, ngươi không cần phải quá xấu xa! Không… không… tôi sẽ tự làm… cô vén váy lên và dang rộng cái hông sưng tấy ra một chút. Đúng như dự đoán, chiếc quần lót màu trắng của cô rất bảo thủ nhưng lại dài và mỏng và không mấy hấp dẫn ở phần đùi dưới. Bạn có nhìn thấy anh ấy không? Đi nhanh! Anh nói một cách thiếu kiên nhẫn. Tôi không nhìn thấy được! Ánh sáng mờ…Mở to mắt ra! Anh dang rộng hai chân trong tuyệt vọng. Bạn bị mù hả? Được rồi… bây giờ bạn có thể thấy được chưa? Bạn nói dối! Nó có màu đen trắng, mặt trên màu trắng và hình tam giác có màu xám đen. Thấy chưa? Đó là âm đạo của tôi… Cô biết và trượt. Ôi! Hóa ra là một lọn tóc! Tôi đưa tay vuốt ve vùng da đen tối và tê cứng của mình. Anh chạm vào tôi… anh muốn trêu chọc tôi. Làm sao biết quần là lụa nếu không sờ vào? Như tôi đã nói trước đây, bạn phải biết tài liệu… Tôi nhẹ nhàng chạm vào đùi trong mịn màng của cô ấy bằng lòng bàn tay trái và lướt ngón giữa của bàn tay phải dọc theo nếp gấp ở phía trên quần lót của cô ấy. Dù không nhìn thấy mặt anh nhưng tôi có cảm giác anh đang tức giận và run rẩy. Những ngón tay nắm đấm trở nên trắng bệch. Làm sao anh có thể chịu đựng được sự sỉ nhục này, kẻ đã đối xử tệ bạc với học sinh như vậy? Tôi dùng ngón tay nhấc gấu quần lót của cô ấy lên một cách thô bạo.

Sếp nữ chiều lòng cậu nhân viên trẻ chưa mất trinh

Sếp nữ chiều lòng cậu nhân viên trẻ chưa mất trinh